Bến Gỗ nằm trong địa phận Cao Thạch, nhưng trong những lời lẽ giao tiếp làm ăn hàng ngày, người ta nói riết thành ra thói quen luôn là Bến Gỗ. Phim sex hoc sinh Em hận thằng nào thì chửi thằng đó. Một cô gái sà đến, ngồi kế bên, bắt chuyện rất tự nhiên như đã quen thân tự kiếp nào:
– Em đi lưu diễn nhiều nơi, chưa thấy nơi nào buồn như nơi này. Vì phải ở lại qua đêm, nên chị Bảy mang nhiều tai tiếng lăng nhăng với dân xe be và lái gỗ. Nghe đâu trước khi Bảy Súp là dân anh chị ở bến xe Chợ Lớn, trong một lần lỡ tay đánh chết một thằng đàn em của một tay đầu sỏ cợm cán khác nên đã bị truy sát. – Cái mặt làm bộ sầu đời, cách nói chuyện cà tững của anh, nhiều em gái ngây thơ chịu lắm. Lão buộc phải rời bỏ đất Sài Gòn rồi về tận chốn này. – Hứ! Cô ngó tôi, cười cười:
– Hỏi thiệt nhé, có thích em không? Hồi tôi mới tới đây, Bảy Súp nói:
– Chú mày đừng ngại, chuyện gì rồi cũng sẽ quen đi. – Đi khách đem tiền về nuôi anh? Mắc mớ gì đến em. Tôi phụ việc với Bảy Súp, làm nơi bãi đất ở cuối xóm, giáp với bìa rừng. Đàn ông là thứ mới chuộng cũ vong, là thứ phản bội, trời đánh thánh đâm. Đuôi mắt đã có dấu hiệu xếp nếp thời gian. Đi theo anh, tôi cũng học được nhiều thứ hay ho. – Anh không phải đàn ông sao? – Ôi, Mỹ Nhân là người phụ nữ đẹp phải không anh? Tôi cười vì hai tiếng “lưu diễn”, và lắc đầu nhẹ, tỏ ý chán đời, đồng cảm.
